🌻 Nhận và cho đi 🌻 Chẳng có gì là của ta

Hôm nay, khi có dịp được nhận một ly nước mía được mang đến cúng dường. Nhận được ly nước trên tay, tôi có cơ hội thực hành để phát triển trái tim thiện lành. Trên ly nước ấy, ngay trước mặt mình, tôi thấy chẳng có gì là của tôi. Chiếc cốc được cúng dường từ một vị sư, chiếc muỗng được cho từ một vị phật tử, nước mía được cúng dường từ vị thân cận…và khi càng quay trở về sự giản đơn, từng hành động mồ hôi công sức của mỗi sự góp sức để có một cốc nước mía trước mặt. Mỗi một hành động cho đi, góp sức nhỏ ấy , tôi có cơ hội để khiêm nhường mà biết ơn, cảm ơn, tri ân.

Sự cho đi ấy ở người cúng dường mong sức khoẻ cho người tu, sự cho đi biểu lộ sự quan tâm, sự cho đi biểu lộ sự quý mến đức hạnh, tu tập của người tu…

Làm sao để mình tiếp tục cho đi khi được nhận?

Trọn vẹn cảm nhận sự tử tế, rộng lượng của người cho, tôi từ tốn uống và cảm nhận từng ngụm.

Trong trái tim sanh khởi năng lượng của sự biết ơn, năng lượng của tâm từ, năng lượng của sự tinh tấn, năng lượng của sự chánh niệm, năng lượng của trí tuệ.

Chính ly nước ấy, có sự chia sẻ ở nơi đây

Quan trọng không phải bạn cho đi cái gì, giá trị bao nhiêu. Quan trọng thái độ của bạn trong sự cho đi là gì? Để học sự cho đi đúng Pháp, đúng lúc, đúng người cần với thái độ đúng đắn đòi hỏi rất nhiều sự thanh tịnh và sáng rõ nơi chính trái tim của bạn.

Đừng ngần ngại cho đi, vì càng cho đi bạn càng nhận lại những bài học quý giá về Xả ly.

Sadhu Sadhu Sadhu

Toàn bộ Phạm hạnh là thiện bạn hữu (Kalyanamitta)

2.II. Một Nửa (Upaddham) (S.v,1)

1) Một thời, Thế Tôn trú giữa các dân chúng Sakka, tại thị trấn của dân chúng Sakka tên là Sakkara.

2) Rồi Tôn giả Ananda đi đến Thế Tôn; sau khi đến, đảnh lễ Thế Tôn rồi ngồi xuống một bên. Ngồi một bên, Tôn giả Ananda bạch Thế Tôn:

— Một nửa Phạm hạnh này, bạch Thế Tôn, là thiện bạn hữu, thiện bạn đãng , thiện thân tình.

3) — Chớ có nói vậy, này Ananda! Chớ có nói vậy, này Ananda! Toàn bộ Phạm hạnh này, này Ananda, là thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình. Với Tỷ-kheo thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình, này Ananda, thời được chờ đợi Thánh đạo Tám ngành được tu tập, Thánh đạo Tám ngành được làm cho viên mãn.

4) Và này Ananda, thế nào là Tỷ-kheo thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình, tu tập và làm cho viên mãn Thánh đạo Tám ngành? Ở đây, này Ananda, Tỷ-kheo tu tập chánh tri kiến liên hệ đến viễn ly, liên hệ đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ bỏ. Tỷ-kheo tu tập chánh tư duy… tu tập chánh ngữ… tu tập chánh nghiệp… tu tập chánh mạng… tu tập chánh tinh tấn… tu tập chánh niệm… tu tập chánh định liên hệ đến viễn ly, liên hệ đến ly tham, liên hệ đến đoạn diệt, hướng đến từ bỏ. Như vậy, này Ananda, là Tỷ-kheo thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình, tu tập Thánh đạo Tám ngành, làm cho sung mãn Thánh đạo Tám ngành.

5) Này Ananda, chính với pháp môn này, các Ông cần phải hiểu thế nào toàn bộ Phạm hạnh này là thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình. 

Do Ta lấy thiện làm bạn hữu, này Ananda, nên các chúng sanh bị sanh được giải thoát khỏi sanh; các chúng sanh bị già được giải thoát khỏi già; các chúng sanh bị chết được giải thoát khỏi chết; các chúng sanh bị sầu, bi, khổ, ưu, não được giải thoát khỏi sầu, bi, khổ, ưu, não. Chính với pháp môn này, này Ananda, các Ông cần phải hiểu thế nào toàn bộ Phạm hạnh này là thiện bạn hữu, thiện bạn đãng, thiện thân tình.

Đi thiền hành

Đi chỉ là đi

Từng bước ta đã tới

Từng bước đi, ta để lại mọi níu kéo lại sau lưng

Từng bước chậm rãi, tự tin và buông xả

CẢM NHẬN VÀ TRI ÂN

Khi bắt đầu, để trái tim mở lòng cảm nhận không gian xung quanh, cảm nhận trái tim cảm ơn đến con đường ta đi, đến nhân duyên xung quanh hỗ trợ ta sự thực hành. Chân thành  tri ân đến Phật, Pháp và Tăng. Sư đứng với sự hay biết trọn vẹn từng giây phút,  đứng với trái tim mở rộng, chân thành và nhẹ nhàng. Từng đợt sóng của sự hỷ lạc lan toả rung động toàn thân, tạo điều kiện cho thân càng được thả lỏng, nhẹ nhàng. 

NIỀM VUI

Tâm cảm thấy rất vui khi được bước đi, tiếp xúc với đất, rồi từng bước tự nhiên và thả lỏng. Chẳng cố đi để hoàn thành trách nhiệm, chẳng cố đi để được khen, chẳng cố để quan sát, mà chỉ đơn giản tập thả lỏng và cảm nhận từng bước chân tự nhiên. Chính điều chân thành đó, giúp tâm nhu nhuyến, nhẹ nhàng để quan sát những gì sanh khởi khi đi một cách chân thực nhất. 

BƯỚC ĐI

Khi bước đi, sư chọn một đoạn đường đi vừa đủ, tầm 8-10 bước chân, đoạn đường nên bằng phẳng, thẳng và thoáng. Trong 5-10 phút đầu, sư để cho bước chân đi thoải mái như vậy, không quá nhanh, không quá chậm chỉ đơn giản là “ THẢ LỎNG” “ VỮNG CHÃI” trong từng bước đi.

Oai nghi đi cũng rất quan trọng, làm sao mà lưng thẳng, cổ thẳng, vai thả lỏng, tay thả lỏng và gương mặt cũng thả lỏng. Toàn thân thả lỏng với tư thể tay thích hợp trong khi đi.

Do thường xuyên thực hành thiền hơi thở, nên hơi thở cũng có sự thả lỏng trong từng bước chân. 

Sau 5-10 phút bước đi thả lỏng, dần dần sự quan sát nơi bước chân càng trở nên sát sao hơn, tự nhiên hơn. 

ĐỐI TƯỢNG

Đối tượng quan sát khi đi là “ CHUYỂN ĐỘNG NƠI TỪNG BƯỚC CHÂN” (từ mắt cá chân xuống lòng bàn chân) từ lúc nó bắt đầu dở lên, bước tới và đặt xuống. Khi chân trái bước, tâm “ HAY BIẾT” “ CẢM NHẬN” từ lúc nó dở, bước tới và đặt xuống. Tương tự như vậy với chân phải. 

Các cảm thọ sanh khởi trong quá trình chuyển động, tiếp xúc, chỉ ghi nhận nhưng không đặt nặng. Chỉ đơn giản quay về từng sự “ CHUYỂN ĐỘNG NƠI BÀN CHÂN”.  Các cảm giác nơi thân hay tâm dù là nhẹ nhàng hay nặng nề, dù là đau hay khinh an…bất kỳ cảm giác nào chỉ đơn giản hay biết và quay về “ SỰ CHUYỂN ĐỘNG NƠI BÀN CHÂN”. 

Sự suy nghĩ, phóng tâm, tưởng, phản ứng hay bất kỳ hiện tượng nào…chỉ cảm nhận, hay biết với tâm thả lỏng, rồi quay về “ SỰ CHUYỂN ĐỘNG NƠI BÀN CHÂN”

Thái độ quan sát này, cũng tương tự như khi ta thực hành thiền hơi thở. Chỉ đơn giản quan sát từng sự chuyển động “ TỰ NHIÊN” yếu tố gió của hơi thở vào, từng hơi thở ra tiếp xúc nơi vùng mũi, từ lúc bắt đầu cho đến lúc kết thúc, “ TRỌN VẸN VỚI TỪNG HƠI THỞ”

DỪNG LẠI

Khi đến cuối đoạn đường, ta hay biết muốn dừng, ghi nhận và trọn vẹn với sự “DỪNG“. Cảm nhận oai nghi “ ĐỨNG” với sự thả lỏng và vững chãi.

XOAY

Khi muốn xoay, ta hay biết và theo dõi sát xao sự chuyển động của bàn chân khi xoay. Ta cũng chẳng vội vàng bước ngay, nên có sự dừng lại hoàn toàn, vững chãi. 

BƯỚC TIẾP

Bước tiếp với từng bước chánh niệm sát xao chuyển động của bàn chân khi trái bước, phải bước.

SỰ CHẬM LẠI

Sự chậm lại của từng bước chân tự nhiên do TÂM càng trở nên định tĩnh, bình an. Tâm có xu hướng trở nên “ Sáng suốt và rõ ràng” chỉ thấy đối tượng thay đổi mà không thấy có ai trong đó.

NỔ LỰC THẢ LỎNG, CHÁNH NIỆM và BUÔNG XẢ trong từng bước chân, tâm càng trở nên ĐỊNH TĨNH. 

Hãy bắt đầu, đừng chần chừ. 

Bạn có đang đi không?

Hãy thực hành kinh hành ở ngay đó.

Sadhu! Sadhu! Sadhu!

Ngồi thiền

Những lời hướng dẫn hành thiền cho người mới bắt đầu tuy nhiên đối với những người hành thiền đã lâu cũng tìm thấy lợi ích trong lời chia sẻ. Mọi thứ bắt đầu được xây dựng bởi nền tảng căn bản, sự thành công phụ thuộc vào công phu của các bạn từng ngày, từng ngày, từng chút từng chút một. Do đó hãy tận dụng bất cứ khoảng thời gian trống nào của mình để dành cho việc ý nghĩa nhất để thanh lọc thân, tâm và trái tim mình.

Chuỗi chia sẻ Pháp “Lõi cây- Trái tim thiền tập”

Chuỗi chia sẻ Pháp “ Lõi cây – Trái tim thiền tập” để khích lệ mỗi người luôn quay về bên trong, tìm về lõi cây như tìm về trái tim thiền tập của mình, chính trong đời sống hàng ngày của mình.

Các buổi chia sẻ được các quý sư tu tập giàu kinh nghiệm đã trải qua huấn luyện ở trường thiền quốc tế bên Miến Điện

Thời gian: Sáng Chủ Nhật hàng tuần, từ 8h-10h.

Hình thức: Chia sẻ online qua Facebook.

Cần sự hỗ trợ liên hệ : Sư cô Thanh Tiên( 0923196269), Cư sĩ Tuệ Đức ( 0384333087)

* Vì số lượng tham gia có hạn nên các Phật tử đủ nhân duyên sẽ có điều kiện tham dự trước. Các vị còn lại sẽ chờ dịp khác. Mong mọi người thông cảm.

Chân thành cảm ơn.

Lõi cây – Trái tim thiền tập

Này các Tỷ-kheo, ví như một người muốn được lõi cây, tìm cầu lõi cây. Trong khi đi tìm lõi cây, trước một cây lớn, đứng thẳng, có lõi cây, người ấy chặt lõi cây, mang đi và biết đó là lõi cây.

Một người có mắt thấy như vậy, có thể nói: “Người này biết lõi cây, biết giác cây, biết vỏ trong, biết vỏ ngoài, biết cành lá. Người này muốn được lõi cây, tìm cầu lõi cây. Trong khi đi tìm lõi cây, trước một cây lớn, đứng thẳng, có lõi cây, người ấy chặt lõi cây, mang đi và tự biết đó là lõi cây. Và người ấy đạt được mục đích mà lõi cây có thể thực hiện”.

Cũng vậy, này các Tỷ-kheo, ở đây một Thiện nam tử, vì lòng tin xuất gia, bỏ gia đình, sống không gia đình: “Ta bị chìm đắm trong sanh, già, chết, sầu, bi, khổ, ưu, não, bị chìm đắm trong khổ đau, bị chi phối bởi khổ đau. Rất có thể, toàn bộ khổ uẩn này có thể chấm dứt”. Vị ấy xuất gia như vậy, được lợi dưỡng, tôn kính, danh vọng. Vị ấy không vì lợi dưỡng, tôn kính, danh vọng này hoan hỷ, tự mãn. Vị ấy không vì lợi dưỡng, tôn kính, danh vọng này khen mình, chê người. Vị ấy không vì lợi dưỡng, tôn kính, danh vọng này trở thành mê say, tham đắm, phóng dật. Do sống không phóng dật. Vị ấy thành tựu giới đức. Vị ấy do thành tựu giới đức này hoan hỷ nhưng không tự mãn. Vị ấy, không do thành tựu giới đức này khen mình, chê người. Vị ấy không do thành tựu giới đức này trở thành mê say, tham đắm, phóng dật. Do sống không phóng dật, vị ấy thành tựu Thiền định. Vị ấy do thành tựu thiền định nên hoan hỷ nhưng không tự mãn. Vị ấy không do thành tựu Thiền định này khen mình, chê người. Vị ấy không do thành tựu thiền định này trở thành mê say, tham đắm, phóng dật. Do sống không phóng dật, vị ấy thành tựu tri kiến. Vị ấy vì thành tựu tri kiến này nên hoan hỷ nhưng không tự mãn. Vị ấy không vì thành tựu tri kiến này khen mình, chê người. Vị ấy không vì thành tựu tri kiến này trở thành mê say, tham đắm, phóng dật. Do sống không phóng dật, vị ấy thành tựu được phi thời gian giải thoát. Này chư Tỷ-kheo, sự tình này không thể xảy ra, Tỷ-kheo ấy có thể từ bỏ phi thời gian giải thoát ấy.

Như vậy, này các Tỷ-kheo, phạm hạnh này không phải vì lợi ích, lợi dưỡng, danh vọng, không phải vì lợi ích thành tựu giới đức, không phải vì lợi ích thành tựu thiền định, không phải vì lợi ích tri kiến. Và này các Tỷ-kheo, tâm giải thoát bất động chính là mục đích của phạm hạnh này, là lõi cây, là mục tiêu cuối cùng của phạm hạnh.

Trích Trung Bộ Kinh – Đại kinh Thí dụ Lõi cây

Trên tinh thần tu tập những lời dạy ấy của Đức Phật, Đức Phật khích lệ những người đệ tử của mình luôn khiêm nhường, khiêm cung, không khen mình chê người, không thoả mãn với những gì mình đạt được trên con đường Pháp, để không mắc kẹt, không dễ duôi mà thấy rõ sự nguy hiểm của dục lạc, danh vọng, tự mãn mà vị ấy không nắm được lõi cây của giáo Pháp.

Chuỗi chia sẻ Pháp “ Lõi cây – Trái tim thiền tập” để khích lệ mỗi người luôn quay về bên trong, tìm về lõi cây như tìm về trái tim thiền tập của mình, chính trong đời sống hàng ngày của mình.

Mong rằng mỗi người luôn tìm thấy sự nương tựa châu toàn- Phật, Pháp, Tăng ngay trong chính trái tim của mình.

Sadhu! Sadhu! Sadhu!

🌻❤️🌻❤️🌻❤️🌻

Người Phật tử và con đường tu Phật

Góc chia sẻ những quyển sách hay, mà sư có dịp tham khảo với nội dung được trình bày dễ hiểu, dễ tiếp cận cho các bạn mới tiếp cận Phật Giáo Nguyên Thuỷ Theravada.

Người mới bắt đầu nghe một vài lời hãy đọc một vài đoạn kinh sách để cập đến giáo lý nhà Phật đôi khi cảm nghe thích thú và phát tâm muốn được giáo pháp dẫn dắt đi xuyên qua kiếp sống. Người ấy tự nghĩ rằng muốn thật sự thực hành thì phải bước vào trong cuộc, không thể đứng bên ngoài hàng rào.“

1.Lời giới thiệu. Tam quy và ngũ giới.

2. Quy y Tam Bảo.

3. Quy y Phật, Quy y Pháp, Quy y Tăng

Ngôi nhà trống không

Ngày cuối năm.

Có lẽ bạn nghĩ đến trường thiền tu tập thì không có gì làm phiền, bạn sẽ lầm tưởng vì các con gió của cuộc đời luôn xô đẩy cho dù bạn có ở đâu. Ngày cuối năm, nên bên ngoài rất ồn áo náo nhiệt, âm thanh sôi động phá tan sự yên tĩnh thường ngày ở tu viện, mọi người hân hoan chào đón năm mới chuẩn bị đến, chia tay năm cũ. Chúng tôi ngồi thiền, giữ tâm mình không chạy theo những âm thanh hay, sự nhộn nhịp, sự hân hoan của mọi người, vì biết rằng những gì ngoài kia là tạm bợ, âm nhạc hay rồi cũng tắt, ánh sáng lấp lánh rồi cũng tàn, rồi mọi người lại quay về đối diện với nỗi lo lắng của cơm áo gạo tiền, các dự định, các mục tiêu, thêm một tuổi mới lại già thêm, mình đã làm được gì, đã chuẩn bị được gì để chuẩn bị cho hành trang lang thang dai dẳng trong kiếp luân hồi ( sinh, già bệnh chết). Thật đáng lo ngại.

Thấy rõ sự thật ấy, bản thân tôi nhìn thấy rõ trách nhiệm của mình, trách nhiệm của người xuất gia sống nương tựa tín thí của phật tử gần xa, trách nhiệm một người con Phật, mà người cha luôn nhắc nhở, khích tấn người con tu tập để thừa

hưởng gia tài Pháp bảo. “Tôi chú tâm hành thiền, chú tâm chánh niệm, chú tâm quét dọn rác trong tâm và ngăn ngừa rác mới sinh khởi”, “ Ta hãy hành thiền như là món quà pháp để cúng dường đến Phật, Tăng, Thầy tổ, chư thiên, đến cha mẹ, thân bằng quyến thuộc, bạn bè, ân nhân, các vị hộ độ…”. Vì vậy sự hành thiền không còn là sự ép buộc hay cố gắng mà thấy hoan hỷ, tri ân, biết ơn nên ngồi thiền, kinh hành, giữ chánh niệm từng cử chỉ, hành động, lời nói, từng tâm ý. Vì khi nghĩ đến Đức Phật, Thầy tổ đã vất vả như thể nào để kho báu Pháp ấy vẫn trao chuyền đến hiện tại, để chính mình thừa hưởng.

Tôi an trú tâm từ, tâm như ánh mặt trời chiếu rọi khắp các phương, cũng vậy tôi an trú trong tâm từ “Mong cho tôi được an vui, không hận thù với ai, không ai hận thù với tôi“, với tâm ý trong sáng đó lan toả toàn thân, như khi bạn tắm nước tuôn chảy làm mát mẻ khắp toàn thân. Tâm từ nhu nhuyễn lan toả ra xung quanh, đến các phương, đến các sư đồng tu, sư cô đồng tu, phật tử đồng tu, đến chư thiên đang hỗ trì chánh pháp…đến những ai mà tôi có thể nghĩ tưởng được, cho đến khắp địa cầu, khắp vũ trụ “Mong cho tất cả được sự an vui hạnh phúc, đừng làm hại lẫn nhau, mong cho tất cả hoà hợp trong chánh pháp”. Cứ như vậy mà tâm từ ái như các gợn sóng lan toả, lan tảo ra xung quanh một cách tự nhiên càng lúc càng mạnh mẽ.

Sau khi thiền tâm từ với sự chánh niệm, hay biết mà không dính mắc, tâm an trú một trạng thái định, chánh niệm sâu, tâm nhu nhuyễn mà quan sát các hiện tượng đến nhưng không nắm bắt, chỉ quan sát và quan sát. Cho dù là âm thanh rất ồn ào bên ngoài, nhưng bên trong tâm thật bình an, hạnh phúc, trong sáng. Từng đợt hỷ lạc mạnh mẽ làm toàn thân càng trở nên nhẹ nhàng, xung mãn, nhưng với sự chánh niệm không nắm dính vào hỷ lạc, cảm thọ mát mẻ. Sau đó, với tâm nhu nhuyễn, định tâm ấy tôi tiếp tục chiêm nghiệm những nhân duyên( thói quen) mà khi tâm tiếp xúc có sự dính mắc, để với sự sắc bén của tuệ mà cắt đứt từng chút một, cứ như vậy chiêm nghiệm và xả ly, tâm càng trở nên trong sáng, cho đến khi bên trong càng trở nên bình an, vắng lặng, chẳng thấy cái gì ở đó cả, chẳng có cái gì để hứng thú cả, chẳng có gì muốn làm cả cứ như vậy gần 4 tiếng ngồi thiền trôi qua. Món quà pháp cho đêm cuối năm.

Mong rằng các người bạn pháp, hãy an trú vào lời khuyên của bậc trí: “Ngôi nhà với các cửa đang bốc cháy, như các căn của ta đang bốc cháy bởi sự dính mắc, tham ái. Những gì mắt thấy đang cháy, những gì tai nghe đang cháy, những gì mũi ngửi, lưỡi nếm, thân xúc chạm, tâm suy nghĩ đang cháy”. Hãy cẩn thẩn, hãy dành thời gian, trí lực của mình để làm dịu bớt, để làm cho nó dập tắt hoàn toàn, chớ chần chừ, chớ dễ duôi, chớ thoả mãn, hãy nhiệt tâm, tinh cần.

Hãy đặt cho mình sự quyết định, vui bồi ba-la-mật Quyết Tâm (Adhitthana- Parami), từng chút một cố gắng nhưng không từ bỏ. Hãy tu ngay đây và bây giờ, vì lợi ích của bạn vì bạn biết thương chính mình.

Thiền ngồi khi bạn có thời gian ngồi, thiền đi khi bạn có thời gian đi, đi đánh răng, rửa mặt chánh niệm, khi cuộc nói chuyện sự hiện diện chánh niệm của bạn là quá đủ, chánh niệm khi nói để nói lời đúng đắn, từ ai, mở rộng trái tim mình để đón nhận món quà của cuộc đời, dù khi mở món quà bạn khóc hay cười không quan trọng, quan trọng là hãy cảm ơn, đừng dính mắc. Vì rồi bạn sẽ biết tại sao ta lại từ chối sự Thật như Đức Phật đã tuyên bố “ Như thực thấy đây là Khổ”. Khi bạn thấy như thật, tâm bạn chân thực với những gì hằng ngày bạn đối diện bạn sẽ biết yêu thương mình và biết yêu thương người khác. Chính thấy sự thật Khổ ấy mà sanh khởi mạnh mẽ sự cấp thiết chấm dứt nó ngay. Rồi bạn nhận ra đâu là công việc quan trọng nhất cần làm trong cuộc đời này.

Đi chỉ đi thôi

Đừng đi mà để đến

Vì ngay mỗi bước chân

Là bạn đã đến rồi

Ngồi chỉ ngồi thôi

Đừng tìm kiếm, muốn gì

Cảm ơn ta được ngồi

Tĩnh tâm để dừng lại

Thở chỉ thở thôi

Đừng thở để đạt gì

Vì ngay mỗi hơi thở

Bạn quay lại hiểu mình

Sự sống thật mỏng manh

Sự chết luôn sẵn dành

Quán tâm chỉ thấy tâm

Nó diễn đủ đủ mọi trò

Hãy thấy và đừng theo

Để thấy tâm sanh rồi diệt

Kiên trì và kham nhẫn

Dõi theo đường tham ái

Thấy rõ thực chân tướng

Chẳng có gì của ta.

Gánh nặng được đặt xuống.

Chút chia sẻ đến các bạn Pháp ngày đầu năm. Cảm ơn bạn đã lắng nghe, lắng nghe bằng trái tim. Dẫu biết rằng sự cách xa, nhưng khi trái tim bạn luôn hướng đi trên con đường Pháp. Chúng ta rất gần nhau, chia sẻ nhau cùng một đích đến.

Cảm ơn, cảm ơn, chân thành cảm ơn.

Sadhu! Sadhu! Sadhu!

Reflection, reflection, reflection.

Chiêm nghiệm, chiêm nghiệm, Chiêm nghiệm

What is the importance and significance of reflection in the beginning, in the middle and at the end with all objects that makes contact with the eyes, nose, ear, mouth, mind and heart ?

Điều gì là quan trọng và cần thiết của sự chiêm nghiệm ở giai đoạn đầu, ở giai đoạn giữa và ở giai đoạn cuối của tất cả các đối tượng và tiếp xúc với mắt, mũi, tai, miệng, tâm và trái tim?

What does this have to do with the complete abandonment, the deconstruction, the cutting off, of all roots of habits and tendency?

Điều gì cần phải làm để hoàn toàn từ bỏ, phá huỷ, nhổ bỏ tận gốc của thói quen và tập khí

Reflection is like a physician who is thorough and goes back to his patients illness in the beginning, in the middle and at the end to check on the recovery progress to see if he has fully eradicated the disease and completed the healing process.

Sự chiêm nghiệm giống như một người Thầy thuốc, người mà có sự thấu hiểu và quay lại những người bệnh nhân của anh ấy trong giai đoạn đầu, giai đoạn giữa và giai đoạn cuối để kiểm tra tiến trình hồi phục để nhận ra nếu anh ta đã hoàn toàn tiêu diệt được mầm bệnh và hoàn thành liệu trình hồi phục.

The patient has been shot with a poison arrow. Is the patient still analyzing the qualities of the arrow, the origin of the arrow, or is the patient diligently removing the arrow and healing the wound?

Người bệnh nhân vừa bị bắn mũi tên độc. Liệu vị ấy muốn phân tích, tìm kiếm chất liệu làm tên này là gì, nguồn gốc của nó, hay vị ấy sẽ sẵn lòng quyết tâm để nhổ mũi tên độc ra và chữa lành vết thương.

When venerable Metta instructs us to reflect frequently in the beginning, in the middle and at the end of all conditions as they arise and pass away, she is that excellent physician who is reminding us to check again and again whether the habit and tendencies has been fully extracted, the bleeding has stopped, the wound has been healed.

Khi Thầy Metta hướng dẫn chúng ta chiêm nghiêm một cách thường xuyên khi bắt đầu, khi tiến triển và khi kết thúc của tất cả nhân duyên điều kiện khi chúng sanh khởi và hoại diệt, Thầy là người thầy thuốc thiện xảo, luôn nhắc nhở chúng ta kiểm tra, quan sát đi, quan sát lại liệu những thói quen và tập khí đã hoàn toàn được loại bỏ, máu đã được cầm chưa, vết thương đã được chữa lành.

Therefore, the reflection and contemplation with wisdom is precisely what each and everyone of us should continue to apply with persistence Arden effort, patience, and endurance so that the clarity and penetrative power of wisdom will fully reveal the true nature of all habits and tendency, its universal quality and characteristic of impermanence, suffering, and non-sell.

Do đó, Chiêm nghiệm và thẩm sát với trí tuệ một cách chính xác để mỗi chúng ta nên tiếp tục vận dụng sự nổ lực, nhiệt tâm tinh cần với sự kiên nhẫn và bền bĩ để mà sự sáng suốt và sức mạnh của trí tuệ sẽ bày tỏ hoàn toàn bản chất chân thực của tất cả các thói quen và tập khí, đó là vô thường, khổ và vô ngã

Whether it’s during the group sharing or sincere, deep reflections like the one above from Venerable Bodhipanno. The investigation with wisdom to see what residue, what taint, what faults still remains in our habits and tendencies is precisely the way.

Sự đào sâu quan sát với chánh kiến để xem những gì vẫn còn vương lại, những cấu uế nào, những lỗi lầm nào vẫn tồn động trong thói quen và tập khí một cách chính xác

Why? Because it is easier to see everyone else’s fault rather than to see the fault that remains in our own habits and tendencies.

Tại sao? Bởi vì thật dễ để thấy lỗi của những người khác hơn là thấy lỗi vẫn còn trong thói quen và tập khí của mình.

Therefore, the mirror of reflection is still needed and should be used frequently with humility and humbleness to review every imperfection that still needs to be fully penetrated with wisdom.

Do đó, Sự chiêm nghiệm như tấm gương và nên sử dụng thường xuyên với sự khiêm nhường và cúi đầu để làm lỗ rõ những sự thiếu sót mà vẫn cần thẩm sát kĩ càng với chánh kiến.

To fully realize that indeed, all habitats and tendencies have the universal truth and the qualities of impermanence, suffering, non-self.

Để cuối cùng liễu ngộ rằng tất cả các thói quen và tập khí đều mang sự thật tối hậu với đặc tính phổ quát, vô thường, khổ và vô ngã.

HOW TO CONTINUE TO ABANDON AND CUT OFF HABITS AND TENDENCIES AT THE ROOT.

How does one completely uprooted and abandoned these lifetime of habits and tendencies?

Làm sao tiếp tục từ bỏ và cắt đứt tận gốc các thói quen và tập khí sâu dầy?

One must return to the basics of the four foundations of mindfulness practice by slowing everything down in all five postures with right mindfulness, right concentration.

Quay trở lại sự thực tập căn bản, đó là gì? 4 niệm xứ bằng cách làm mọi việc chậm trong 5 oai nghi với chánh niệm, chánh định

Those of you who can recollect walking slowly with discipline for one hour, two hours, three hours, were there any habitual tendencies that were overwhelming or present from the mind, body or speech?

Đối với những ai vẫn duy trì sự đi chậm rãi với sự thu thúc, kỉ luật suốt 1h, 2h, 3h liệu có bất kì những thói quen tật xấu nào chiếm ngự hoặc hiện diện trong tâm, trong hành động và lời nói của vị ấy.

No, because where there is right mindfulness with right concentration, there cannot be any unwholesome unskillful speech, thoughts or action.

Không thể, bởi vì bất cứ khi nào có sự hiện diện của chánh niệm, với chánh định, thì khôn thể có bất kỳ những cấu uế bất thiện, thô tháo nơi suy nghĩ, lời nói hay hành động.

Equally, when there is right mindfulness, Right concentration while eating, were there also a lot of habitual tendencies or distraction?

Cũng như vậy, khi chánh niệm và chánh định được thiết lập trong khi ăn, liệu có nhiều những thói quen tập khí hay sự mất tập trung?

No, the same is true here as with the other posture, this is how you should train again and again and again slowly in all five postures until there is only right mindfulness with right concentration, Right here, right now, right in this moment.

Không thể, cũng như vậy sự thật ở đây cũng tương tự cho các oai nghi khác. Đây là cách mà mỗi vị nên rèn luyện tâm hết lần này đến lần khác chậm rãi trong tất cả oai nghi cho đến khi chỉ còn lại sự chánh niệm với chánh định. Ngay đây, ngay bây giờ, ngay trong giây phút này.

You will see that right mindfulness , Right concentration training Will begin to break down your old habits and establish new habits that is wholesome and skillful in your speech, in your thoughts and certainly in your action. Why?

Bạn sẽ thấy rằng với sự thực hành chánh niệm và chánh định, sẽ bắt đầu bẻ gãy những thói quen sâu dày và hình thành những thói quen mới, là thiện lành và cẩn thận trong lời nói, suy nghĩ và dĩ nhiên cũng trong hành động của mình. Tại sao?

Because when you slow everything down, you are not only cultivating and developing your right concentration, You are allowing your wisdom from right mindfulness to take control of your mind and replace the habits that have plagued you for so many lifetime.

Bởi vì khi bạn làm mọi thứ chậm lại, bạn không chỉ vun bồi và tăng trưởng sự tập trung, chánh định, mà bạn còn cho phép trí tuệ sanh khởi từ chánh niệm canh chừng cái tâm và thay thế những thói quen đã gây tai hại cho bạn bao nhiêu kiếp sống.

As quick as the mind can move it can only stay with one object at a time. Therefore, when there is no right mindfulness and right concentration practice, the mind for so many lifetimes begin to aggregate unwholesome,unskillful intentions in mind, body and speech, pushing and pulling by the ignorance of desire and aversion.

Một khi tâm nhanh chóng thay đổi, di chuyển, nó chỉ có thể bắt một đối tượng một thời điểm. Do đó, khi nào không có sự thực tập chánh niệm và chánh định, cái tâm

In order to deconstruct and peel away layers of these habits and tendencies, one must apply persistent Arden effort, patience and endurance in right mindfulness and right concentration in all five postures. This miraculous process will begin to unbind, unwind and weaken the lifetimes of habits and tendencies.

Để mà phá huỷ và dở bỏ từng lớp những thói quen và tập khí, một hành giả phải thực hành với sự nhẫn nại, nhiệt tâm nổ lực, kiên trì và bền bỉ với chánh niệm và chánh định trong tất cả oai nghi. Chính tiến trình không mệt mỏi này sẽ bắt đầu nhổ bỏ, làm lay động và yếu dần những thói quen và tập khí

Further, with right mindfulness and right concentration as the gate keeper, guarding every single object at the six sense door, It will clearly identify any unwholesome unskillful object of the mind, speech and action before it can enter the sense consciousness. Therefore, this is another reason why we slowed everything down in all five posture. So that the gate keeper with right mindfulness and right concentration can identify and stop all unwholesome unskillful objects before they enter the mind.

Hơn nữa, với chánh niệm và chánh định như một người giữ cửa, canh chừng mỗi khi đối tượng sanh khởi ở sáu cửa giác quan. Sự cảnh giác ấy sẽ xác định rõ ràng bất cứ đối tượng bất thiện cấu uế của suy nghĩ, lời nói và hành động trước khi nó xâm chiếm tâm hành giả. Do đó, mà nó là một lý do khác tại sao chúng ta lại làm chậm mọi việc trong tất cả oai nghi. Để mà người canh cửa với chánh niệm và chánh định có thể xác định và ngăn ngừa, dừng tất cả các đối tượng bất thiện trước khi chúng xâm chiếm tâm trí.

Simply, first with right mindfulness and right concentration, practice and apply restraint at all six sense doors with right mindfulness and right concentration.

Đơn giản, đầu tiên với chánh niệm và chánh định, thực hành và thu thúc các căn với niệm và định.

Second, with persistent ardent effort, patience and endurance, Abide with right mindfulness and right concentration in the beginning, in the middle and all the way through the end of every mind, body, speech object, penetrating it’s true nature rather than surrendering to the repetitive cycle of habit and tendency build around Analysis, comparison and judgment.

Thứ hai, với sự kiên trì nhiệt tâm tinh cần, bền bỉ với sự tỉnh giác và chánh định quan sát đối tượng nó sanh khởi ở giai đoạn đầu , khi nó diễn biến ở giai đoạn giữa và cho đến khi giai đoạn cuối của đối tượng là tâm, lời nói, hành động. Để xuyên thấu bản chất tự nhiên của đối tượng hơn là chìm đắm trong vòng lẩn quẩn của thói quen và tập khí với sự phân tích, so sánh và phán xét.

May you practice Dhamma deligently, ardently and mindfulness to be free from all of suffering.

With Metta,

Nguyện cầu cho bạn thực hành Pháp nhiệt tâm, tinh cần, chánh niệm để thoát khỏi sự trói buộc của khổ đau.

Với Tâm Từ

Reflection of a Bhikkhu | Chiêm nghiệm từ một vị tỳ khưu